Đồng Nổi là gì, Đồng nổi có phải ra trình đồng?
Nội dung chính [Hiện]
ĐỒNG NỔI, ĐỒNG SỔI: Hai từ này ta đã nghe nhiều nhưng để hiểu thì không phải ai cũng biết. Đồng nổi/ đồng sổi ngày nay mọc lên như nấm sau mưa.
Người người đồn nhau:
“cô đó cậu đó mới ra đồng là đồng nổi xem rất đúng, chữa được bệnh, bắt được tà... rất linh”
“đồng nổi lắm lộc, tiền vào như nước”
“đồng nổi được cha cắt mẹ cử làm việc Thánh, không phải trình đồng, chẳng cần theo thầy nào vẫn làm việc tốt”
“đồng nổi chỉ được một thời gian ngắn, mất lộc rất nhanh”
“ đồng nổi là ăn lộc vong ma, không nên đến...”
Đâu là ĐÚNG, đâu là SAI?
Nay viết 1 bài làm rõ vấn đề này.
“Đồng nổi” là từ thường được dùng để chỉ những người tự nhiên có dị năng về tâm linh như:
- Nhìn nghe cảm âm, gọi hồn, ngồi dí, xem bói, chữa bệnh, trừ tà bắt vong...( mà có thiên hướng và gần giống với các đồng nhân tứ phủ)
- Tự nhiên biết kêu cầu cúng kiếng rất bài bản, rất lễ nghi phép tắc, thành thạo dù trước đó chưa từng biết đến việc tâm linh hay học qua khóa học nào về pháp cúng...
- Tự nhiên biết viết đọc chữ sớ sách, ấn lệnh, vẽ bùa... hoặc học rất nhanh, nhìn qua đã nhớ đã hiểu, biết cách sử dụng hoặc được học, chỉ dẫn trong mơ và ban đầu khi làm việc có hiệu quả, giúp được bách gia...
- Tự nhiên nếu hợp với ai đó có thể soi bói hoặc nói dự đoán cho họ về quá khứ , tương lai .....
Dị năng của “đồng nổi” từ đâu mà có?
Trước tiên gọi là”đồng nổi” thì phải có căn đồng. Còn những người bởi những biến cố đặc biệt mà phát sinh dị năng (chết đi sống lại, ức chế thần kinh đến mức nào đó nhìn thấy âm vong...). Trường hợp không có căn đồng phát sinh dị năng khá hãn hữu và ta không đề cập trong bài viết này.
Dị năng của đồng nổi có được do đâu???
Thứ nhất là: Được cho dị năng (Cấp thấp - Cơ bản)
- Dị năng từ Gia tiên / oan gia: 99% là muốn người căn số biết mình có liên quan tâm linh, thúc tìm hiểu về tâm linh và sớm ra đồng nhập đạo cửa Thánh tu tập: Trả nợ oan gia, trả nợ gia tiên hoặc đưa đường giúp gia tiên nương vào cửa Thánh...
(Những người nghiệp dầy căn trọng... sát âm hay bị vong ma đeo ám ốp nhập... là hay rơi vào trường hợp này nhất)
- Từ: Vong /Tà/ chúa đất ..hạ thần tại gia tại đất..., tiền chủ... thần tầu chết trên đất Việt....: Cho người căn số dị năng cấp thấp có thể vì hợp duyên, vì muốn người căn số sau này lập điện thờ cúng... để hưởng tín ngưỡng, hương hoa tài mã... hoặc cho dị năng để thúc người căn số biết mình có năng lực tâm linh, có căn số và sớm tìm hiểu về tâm linh, ra đồng hay lập điện phủ rồi từ đó theo chân người căn số xin nương tựa tu tập đạo Thánh... (có duyên ắt có nợ, đã cho dị năng ắt sẽ có sự đòi hỏi bù hoàn tương xứng....).
- 1 số TH đặc biệt:
Do sự thỏa thuận của người dương và người âm (trao đổi công bằng, người dương ký khế ước với người âm để có năng lực dị năng)
Hoặc vong linh ký khế ước với vị thần đất hoặc linh căn .... hạ thần dã thần ....nào đó bản địa để xin năng lượng đủ vượt qua luân hồi, điều kiện thỏa thuận là khi được làm người sẽ tôn cấp lập thờ vị thần đất, linh căn đó... .
Như vậy người này khi sinh ra đã mang sẵn khế ước (có ký tá chứ không phải nói suông) với vong tiền kiếp. Dã thần ...thần tầu.. vong tầu... vong có tu luyện... tiền kiếp ......Vong này có năng lực (có thể có đạo) sẽ đi theo và lấy năng lực tự thân ban cho người ta dị năng, về sau người này bắt buộc phải lập nơi thờ cúng đúng như khế ước. Nếu không làm bản thân và gia đình sẽ gặp nhiều hậu quả nặng nề.
Thứ hai là: Tự phát dị năng
Tiền kiếp tu tập đã có đạo hạnh, có dị năng.... và kiếp này năng lực dị năng hoặc những kiến thức đạo, kiến thức tu tập hành đạo tiền kiếp được phát ra (hay được gọi là từ: A lại da thức). Trường hợp này là người căn sâu quả nặng hoăc nhân duyên lớn với cửa đình thần Tam tứ Phủ.... đã đến lúc phải biết mình có căn quả (dân gian còn gọi là bắt sát hay cơ đồng...)
Bỗng nhiên họ thấy năng lực dị năng, tự nhiên đọc hiểu rất nhanh khoa phạm cúng bái, thần chú... và nhớ rất nhanh, tự nhiên vẽ được bùa chú, tự nhiên có năng lực áp chế vong ma...
Nói là “tự nhiên” nhưng không có gì tự nhiên ở đây cả.
LƯU Ý: Nhà Thánh không ban dị năng cho người chưa cúi đầu nhập đạo.
“Đồng nổi” dù có bao nhiêu dị năng, đông người cậy sở đến đâu cũng chỉ có từ 2 nguồn trên chứ đừng nhận vơ là dị năng Thánh ban, là đang làm việc cho nhà Thánh hay ảo vọng mình là Con Thánh, con Thần....
Đặc biệt gần như 99% những kẻ ốp nhập xưng danh ông nọ bà kia Thánh Thần abc.... đều là vong tà gia tiên ốp nhập.
Đồng nổi: Nhanh nở chóng tàn
Đúng là đồng nổi thường đông khách, dễ và nhanh nổi tiếng bởi: họ nói nhiều, nói chi tiết, thường không đòi hỏi lễ lạt lớn, thường là những người trẻ tuổi... 1 đồn 10, 10 đồn trăm.... người ta kéo đến xem cho biết và cũng muốn nhanh nhanh chóng chóng đến xem trước khi người này bị “mất lộc”.
Bởi các cụ hay nói đồng nổi là “đồng sổi”: Nổi nhanh, tàn nhanh, dị năng mất đi nhanh.
Việc này cũng có lí do của nó:
+ Do đồng nổi phát sinh dị năng bất chợt, họ thường chưa biết phép hành đạo, dễ tùy ý làm việc mà không biết mình đang làm trái quy tắc gây động loạn âm dương.
+ Do làm việc cảm tính, ngẫu hứng,.... không hiểu được bản chất sâu xa của vấn đề (chỉ chữa biểu hiện mà không chữa được căn nguyên), có thể nói ra điều chưa nên nói, làm việc chưa nên làm.... một cách không chủ ý dễ gây thù với âm phần, hoặc bị vạ...
+ Năng lực được ban (cấp thấp) và năng lực tự thân (qua luân hồi) phát ra có hạn, thường chỉ 1 phần năng lực thực có ban đầu của tiền kiếp.... Khi dùng liên tục, giúp nhiều người cùng lúc khiến nguyên khí suy giảm, quá độ thì tâm thần loạn, không còn nhìn chuẩn, soi chuẩn, chữa chuẩn hay trị được tà quỷ nữa... âm phúc tự thân hao hụt , huyền lực tự thân tản dã....
Nhưng vì nổi nhanh, vì tiền, danh quá sớm..., được người người tâng lên tận mây, cúi đầu lễ bái.... Đa phần khó tự thừa nhận bản thân đã mất năng lực. Tâm ham năng lực phát sinh (khác hẳn lúc ban đầu là không xin mà tự được cho, tự phát ra).
Lúc này tà quỷ lao vào ban cho năng lực để tiếp dẫn cậy sở cướp tín ngưỡng, âm phúc, bản nguyên... “đồng nổi” trở thành tay sai cho tà quỷ mà không hay biết.
+ Sinh nghiệp lớn: Nhiều người vẽ bùa chú dựa 99% vào năng lực dị năng cấp thấp được ban để làm việc mà không qua học hành luyện pháp chính tắc hay từ nội lực tự thân nào, lúc rõ lúc không, lúc mờ lúc ảo... dẫn đến vẽ sai làm thiếu trong hành pháp.
Ban đầu phần âm đứng sau lưng (gia tiên/ vong...) sẽ dùng năng lực từ âm phần nắn chỉnh sửa lại (vẽ bùa thiếu nét phần âm sẽ sửa lại nét đó rồi thần trú điểm linh ấn quyết gia trì thiên cang...... đều do đằng Âm thực hiện hộ.... trước khi ấn lệnh, .) nên bùa chú vẫn hiệu quả.
Sau quá nhiều lần mà người dương không sửa đổi hay học hỏi theo chính tắc hay không có năng lực tự thân thì phần âm không thể sửa được nữa, dẫn đến làm sai làm láo mà vẫn không biết. Sinh nghiệp đạo...
Nhiều trường hợp gia tiên vì con cháu lỡ “nổ” nhận giúp người này người kia mà làm không tới, hay những “bắt ma online”).... bản chất là gia tiên phần âm phải chạy theo thay con cháu làm việc (bắt ma, trị tà, đàm phán âm dương...) đủ các việc. Rồi cũng không xuể với tự tự mãn tự cao, tự ảo tưởng càng tăng của con cháu mình. Đến khi năng lực gia tiên cạn kiệt mà con cháu vẫn không quy đầu nhập đạo để mà tu học chính tắc thì gia tiên cũng phải buông tay.
“Đồng nổi” ở đâu mà NHIỀU vậy???
- Xưa “đồng nổi” có là bởi những người căn cao số nặng nhưng hoàn cảnh gia đình khó khăn chưa ra hầu, gia tiên oan gia thúc giục để “ép” vào thế “cơ đồng” để bắt buộc phải ra cúi đầu nhập đạo và tu tập... hoặc căn cơ sâu dày tự phát dị năng để người căn số biết mà tìm đường về với đúng đạo. Và đến khi phải đến đường cùng không thể làm khác người ta mới ra đồng và theo thầy học đạo để sau này làm việc. Còn đa phần là chịu đựng cơ hành chứ không bao giờ “dám” tự ý làm việc, soi xét ầm ĩ... bởi sợ Thánh mà cũng sợ Nghiệp nữa.
- Nay đồng nổi nhiều, 3 phần vì âm dương loạn đảo còn 7 phần là tự ảo tự phong... Khó xác định...
Lắm kẻ không phải căn cơ đồng soi đồng bói ... thấy người ta xem bói cũng xem bói rồi lại nói bừa đoán bừa ăn may thì trúng, rồi được đưa đẩy người nọ tin người kia theo là cứ được đà.
Có kẻ cố tỏ ra ăn mặc phong cách điệu bộ cho giống thầy bà căn quả đồng bóng, cũng thể hiện, cũng xưng cô cậu đi xem bói xuyên đền phủ, bắt vong online rồi kêu cầu các thứ, tự mua sách về cúng, bốc bát nhang, mua bùa về bán... có khi còn học lỏm mấy bài viết trên mạng đăng đàn giảng đạo cho bách gia như người am hiểu đạo học lâu năm, cha cắt mẹ cử ... Đó không phải là đồng nổi mà bản chất là đồng đú, đồng lừa.
“Đồng nổi” có phải ra trình đồng?
- Nguyên tắc: đồng nổi muốn hành đạo chính tắc phải xin ra nhập đạo cửa Thánh, phải tu phải tập, phải có nơi nương tựa về mặt tâm linh (Thánh cai bản mệnh).
Muốn vào cửa Thánh nhập đạo phải có thầy đồng dẫn trình, được soi căn nối quả đúng căn mệnh, được gửi sổ lính về đúng cung đúng cửa, được đỡ bóng dẫn đồng. Không có chuyện “không thầy mà nhập đạo”, hay “không cần mã man, không cần nghi lễ trình đồng”... “tự nhà Thánh chứng”...: KHÔNG CÓ CHUYỆN ĐÓ.
Đó là lí lẽ của những kẻ ảo vọng và bị ma tà chi phối quấn thân.
Khối kẻ ảo và tự ảo đến mức: Tự chọc chum chóe, tự bắc ghế hầu Thánh, tự soi căn cho mình, hoặc tự ý tôn cấp lập thờ, tưởng là thờ Thánh nhưng thực sự là thờ ma tà.
Dù khi là linh hồn đã có khế ước với thần đất, thổ công hay 1 vị nào đó có năng lực...và hứa kiếp này tôn cấp lập thờ họ thì vẫn phải nhập đạo trình đồng cho an yên bản mệnh, an căn an số, sau đó mới xin phép lập thờ. Và chỉ được phép thờ ở ban bản cảnh hoặc lầu thờ bên ngoài điện thờ Thánh (cho dã thần, linh căn nương nhờ cửa Thánh cùng tu tập với đồng nhân, chịu phép Thánh cai quản), không thờ chính cung.
- LẠI NÓI:
Có trường hợp đồng nổi sau khi biết đến cửa Thánh đạo, ra trình đồng xong không tiếp tục xem bói, gọi gồn, làm việc âm nữa hoặc 1 số không còn năng lực dị năng cũ, nhiều người gọi là bị “mất lộc”.
Không có gì bất ngờ hay phải lo lắng cả.
Bởi:
- Khi nhập đạo tu đạo biết phép hành đạo đúng quy tắc, chỉ làm việc cần làm, hữu duyên và cực kỳ hạn chế nói quá động chạm âm dương, làm rất ít hoặc tạm dừng... để tập trung tu tập tìm hiểu đạo và học thêm các quy tắc hành đạo, các kiến thức hỗ trợ: sách vở, khoa phạm, nguyên tắc cúng lễ, hay phương pháp áp chế ma tà, vẽ - luyện bùa chú....
- Họ kiềm chế năng lực dị năng và chỉ dùng đúng lúc đúng chỗ... sau khi được thầy cho phép, có khoa nghi chính tắc làm việc (từ sau đó sẽ là hành đạo pháp nhà Thánh, có thể được ban thêm năng lực dị năng cấp cao từ Chư Thánh...)
- Họ bị thu lại dị năng, gạt dị năng của ma tà ám tá, trước làm sai vướng nghiệp nay cải tà, tu tập, nay không làm sai nữa, tránh làm tiếp khi chưa đủ sự chuẩn bị, kiến thức, năng lực... Gọi là biết mình biết ta và biết việc.
- Gia tiên/oan gia ban cho năng lực tạm thời cấp thấp để biết về tâm linh, biết ra đồng tu tập. Nay đã như ý gia tiên/oan gia theo hỗ trợ, thúc đẩy tu tập chứ không ban dị năng nữa. Để đồng con tự tu tự rèn và khi có đạo hạnh sẽ phát ra năng lực dị năng tự thân tiền kiếp hoặc tu tốt được nhà Thánh giao việc, ban dị năng cấp cao hơn.
Nói là mất nhưng là ĐƯỢC, mà được lâu bền là vì vậy.
Đồng nổi/ đồng sổi – Nên nhớ
- Chớ vội vui mừng khi người người kéo đến cậy sở: Chả ai thương ta đâu, họ cứ được việc họ là xong. Nghiệp đạo, nghiệp với vong ma, nghiệp khuấy đảo âm dương... thế nào họ không quan tâm. Nếu ta cứ đâm đầu mà làm chỉ tội bản thân và gia chung dòng họ sau này gánh nghiệp. Gia tiên nào cố tình đi giúp, đi chữa cháy, chữa sai cho con cháu mình theo kiểu “hốt rác” cũng chỉ được năm ba bữa, rồi gia tiên cũng chịu tội theo.
- Sớm sớm thu xếp tìm thầy ra nhập đạo trình đồng, cúi đầu làm tôi cửa Thánh, cho an căn an mệnh, xin tu học và hành đạo cho đúng phép đúng lối. Chớ ngạo mạn ta đây có chút dị năng mà dễ sinh họa...
- Đã ra nhập đạo thì lo tu cho tốt, nếu căn cơ làm việc khi đã có khiến thức đạo tốt, công cụ hành đạo thành thạo, vững bóng vững mệnh... xin ý thầy ý thánh được chấp thuận làm việc thì hẵng làm, và phải làm cho đúng, cho quy củ chứ không tùy ý như lúc xưa đồng nổi.
- Nếu sau ra đồng mà mất đi dị năng chớ lấy đó làm buồn mà nên hiểu rõ nguyên nhân (mất là được), càng nỗ lực tinh thần rèn luyện, tu tâm dưỡng thần, học tập kiến thức đạo. Đủ duyên đủ đạo sẽ được cha cắt mẹ cử làm việc chính thống, không đi đâu mà vội.
Nếu “cơ duyên” được sắp xếp làm đồng dương đồng hầu (không phải làm việc âm nữa) cũng rất tốt, lo tập chung lễ nghi phép tắc, kiến thức đạo để: trên phát dương đạo Thánh, dưới lo chăm vẹn toàn gia chung cùng hương khói gia tiên, sống chân thiện mỹ đức...
Đồng dương đồng Hầu nếu làm tốt những việc này thường rất có lộc, cuộc sống và tu tập yên ả, vừa có tiến tu, vừa đỡ vất vả hơn đồng âm rất nhiều.
Căn thâm nghiệp dầy, trình đồng tu tập để lấy âm phúc cho gia tiên cho con cháu chứ không phải mang hết âm phúc ra để bán rẻ.
Tiền nhà Thánh có gai, danh nhà Thánh cũng không phải dễ lấy, không có rồi lại hết phúc mạt vận lại đổ cho căn quả.
Nguồn: thầy trần