Tại sao Hầu Đồng nhiều năm mà mệnh vẫn chưa yên?

0

Nội dung chính [Hiện]

Người có đồng và đã ra đồng dù nhiều năm nhưng vẫn không an yên. Đôi khi là giả vờ an yên, cố giống như một người bình thường thậm chí hơn người nhưng sự “bất an” của họ luôn hiển hiện. Có người che dấu giỏi nhưng sự bất an tâm tính này có thể bộc phát bất cứ lúc nào.

Những biểu hiện dễ nhận biết và thể hiện ra như:

- Họ dễ cáu gắt nóng giận, thường nói những lời khó nghe gay gắt và đôi khi hay nói tục chửi thề

- Tâm họ rất dễ bất an và không kiểm soát được hành động, hay phản ứng thái quá với những sự việc không như ý đến với mình

- Họ rất nhiều vọng tưởng, hay loạn tâm, loạn ngữ hoặc có những hành động, việc làm trong điện thần hay trong lúc hầu hạ dở ương khác thường.

- Họ hay khó chịu và nảy sinh tâm ghen ghét, đố kỵ, nói xấu người khác

- Vẻ mặt thường xuyên u sầu, gây cảm giác lo lắng bất an, thậm chí gây chán trường và tạo không khí u ám, mệt mỏi cho người xung quanh

- Họ rất cố chấp và cực kỳ khó tha thứ lỗi lầm cho người khác, luôn đặt mình là trung tâm và coi mình là “nạn nhân” của mọi vấn đề.

Và còn những biểu hiện hay bị ẩn hoặc che dấu khéo léo chỉ mình họ biết như:

- Họ thường xuyên có những giấc mơ lặp lại nhưng luôn quanh co và bế tắc, luẩn quẩn quá khứ hiện tại, tương lai và rất khó thoát ra. Nhiều người bị bóng đè và luôn có cảm giác mệt mỏi áp lực.

Nhưng khi tỉnh mộng họ lại vẩn vơ quanh quẩn với những giấc mơ đó, cố gắng lí giải một cách hợp lý giấc mơ nhưng vô vọng. Họ tự tạo một vòng vây của những ảo ảnh, loạn tưởng xung quanh mình và đôi khi bắt người khác phải cuốn theo sự ảo tưởng cùng với mình theo một cách thức cũng rất “tâm linh”.

- Tham muốn bất tận, không bao giờ biết đủ cả về vật chất hay tình cảm. Họ không chấp nhận rằng mình thiếu phúc, lắm nghiệp hay kém phận hơn người khác. Họ thường bứt dứt vì cảm giác thua kém và luôn cảm thấy khó chịu trước sự hạnh phúc vui vẻ của người khác.

- Họ luôn cảm thấy bản thân bị đối xử bất công và thường xuyên sống trong sự oán trách, đôi khi là tâm lý hận thù, trả đũa... nhưng lại thể hiện ra ngoài là bao dung vị tha hoặc không quan tâm. Thực tế tâm họ không yên dù chỉ một phút. Họ luẩn quẩn với sự “bất công” tự suy diễn đó hết ngày này qua ngày khác cùng với khuôn mặt và sự giả tạo của mình.

- Họ rất  tự ti... nhưng lại luôn muốn chứng tỏ bản thân với người khác rằng mình rất ổn, rất tốt, rất thoải mái. Đôi khi họ cười ngô nghê, vô tri không hiểu mình làm gì nói gì.

- Họ hay tỏ ra là người hiểu biết, trượng nghĩa, thậm chí là người hiểu rất sâu về đạo. Nhưng khi động đến việc đạo thì họ lại lơ mơ như gà mắc tóc.

- Họ thường lảng tránh công việc tâm linh, hành đạo thực sự... không phải vì họ không muốn làm mà vì họ chẳng biết làm gì, làm từ đâu hay như thế nào. Họ chỉ nói hay và thể hiện mình biết trên mạng ảo nhưng đa phần là lí thuyết suông.

- Họ hay tìm cách hòa mình với đám đông, tham gia đủ các hội nhóm, lắng nghe và suy luận thậm chí bắt trend rất nhanh. Đôi khi cố gắng kết hợp những thông tin nghe được hay thu thập được để đưa ra những luận đoán mang đậm tính tiên tri và tâm linh để tạo niềm tin của mọi người với mình. Đôi khi đúng và đôi khi sai. Nhưng đúng 1 lần thì họ càng nghe ngóng nhiều, càng suy luận nhiều, càng “phán” dữ hơn. Họ là điển hình của sự loạn ảo tâm linh, sự “bói mò” và “ảo tưởng sức mạnh”.

- Họ thường thể hiện rằng mình sợ năng lực tâm linh, không cần dị năng, coi thường dị năng ..., muốn làm người bình thường, không quan tâm thế sự...bla...bla...  nhưng trong tâm lại luôn ganh tỵ với những người có dị năng, đã, đang làm việc tâm linh hoặc đã an ngôi chính vị trong việc phụng thờ hay làm việc nhà Thánh.

- Đôi khi có những việc sẩy ra đến với họ dù lớn dù bé, tai nạn hay mất của, xung đột hay bị hại... họ không tự tìm đường giải quyết mà lại đổ cho căn quả. Đôi khi họ oán trách, hoặc đổ lỗi cho cả Thánh lẫn thầy đồng và những người xung quanh

- Họ với tâm thái là người đã ra đồng lâu năm, là đồng anh lính chị, đồng bác đồng chú của nhiều thế hệ đi sau nhưng cuộc sống thường ngày và cả việc đạo đều không có bước ngoặt tốt hay cải thiện. Vẫn loanh quanh luẩn quẩn bế tắc thậm chí vẫn còn vô số loạn ảo mộng mị. Đôi khi còn không nắm rõ việc mình phụng sự nhà Thánh có lỗi lầm, sai sót, sơ mơ ở đâu hay cần điểu chỉnh gì để cuộc sống việc đời việc đạo được tốt lên.

- Hãn hữu có một số người mang cái mác đồng nhân lâu năm, thậm chí có người trước đây còn rất nổi tiếng... nhưng vẫn không biết mình đang tu đến mức nào, cần tu tập tiếp như thế nào... Chỉ cố duy trì hầu hạ, duy trì danh tiếng bề nổi và cái danh đồng lâu năm... nhưng còn việc tu đạo khai mở thần hồn, rèn đồng, luyện đồng, nâng cao đạo hạnh dường  như chẳng còn mảy may nghĩ đến.

Tâm tu đạo lúc này của họ còn kém hơn cả một tân đồng mới nhập đạo.

Đặc biệt là thời này lắm kẻ làm thầy đạo cũng còn không yên. Chỉ chăm chăm vào cái danh tiếng đồng nhà Thánh đang có, cố bám víu lấy nó, để mang danh hành đạo, ( nhưng thực ra là lừa đời) rồi khối kẻ Vay mượn tùm lum, bán nhà bán cửa để lê lết theo danh theo phận theo cái ông nọ bà kia.... , có khi một nghìn chẳng còn, vay nợ khắp nơi vẫn phải duy trì cái hào nhoáng sang chảnh ...canh đàn tố hảo lừa người ảo mình được ngày nào hay ngày đó bon trên danh đồng nhân, thầy đồng.

Cũng có khối kẻ bất hạnh từ gia đình con cái, tâm tính giới tính, tình cảm và kinh tế ...... nhưng lại hay giao giảng sự hạnh phúc ....bla bla.

Hoặc sáo rỗng vô đạo ko gốc bất học cóp nhặt cũng  giao giảng bla blla......

Dù bằng cách nào, lộ liễu hay kín đáo, thể hiện hay che dấu. Thì những người này tự họ ít nhiều cũng biết rằng bản thân mình rất bất an. Nhưng bởi nhiều lí do (bởi tự thân, bởi danh tiếng, bởi sợ hãi...) đa phần họ chấp nhận sự bất an đó hoặc giả vờ như đã vượt qua được sự bất an đó.

Nhưng thực sự, là KHÔNG.

Cũng bởi vậy mà dù có mang tiếng theo đạo nhiều năm, họ vẫn chấp chới giữa hai khái niệm “theo đạo” và “tu đạo”.

Tưởng như đang tu mà lại chẳng tu được gì. Bởi chính cái tự nhận diện bản thân, những cái khiến bản thân đau khổ, mệt mỏi, loạn ảo, sân hận, chán trường... trong sâu thẳm tâm trí mình mà mình còn không dám đối mặt, còn luôn che dấu sự yếu kém, ảo tưởng..., còn lấy danh “theo đạo” che lấp vọng giác cầu toàn...  thì bao nhiêu năm theo đạo thực ra đã “tu” gì? Đã học gì? Đã sửa được gì đâu?

Những kẻ như vậy, chớ nói hai tiếng “tu đạo”, chớ hỏi vì sao chẳng an yên.

Ngẫm... mà sửa, may ra còn kịp!!!

Còn những  tân đồng cũng nhớ rằng mong cầu thì đời nó nhiều lắm và chưa bao giờ ai thỏa mãn bởi vì ta là con người.

Bước vào đạo hãy cố mà tu mà học vì các vết xe đổ trong đồng bóng nhiều lắm , có kẻ hầu phát lộc bằng vàng mỗi người dự hàng cây còn vỡ , chết còn ko có tiền làm ma con cái thì cũng lãnh đủ , có người lập điện thờ Thánh lỗi đạo rồi mấy đời chịu nghiệp, cố gắng mà suy xét ,

Đừng bao giờ nghe ai và có tư tưởng cứ hầu và chỉ biết đến hầu là vì có căn.

P.S.

Để tìm về an tâm an tính, mỗi người sẽ có 1 câu trả lời. Nhưng với những ai còn đang loay hoay mong cầu một lời chỉ dẫn, thầy có đôi câu, lợi ích đến đâu, tùy duyên mà ngộ trình đồng đầu nhập Thánh môn do căn cơ hoặc do các cụ gia tiên muốn ta ra đồng... thậm trí hành đạo trả nghiệp đó chỉ là bước đầu của từ an ngôi chính vị còn tu đến bước sau cho đúng đạo đúng với 2 từ đồng cốt nó mới là đích đến mà nhà Thánh và gia tiên của ta cũng như căn cơ và mục đích của từ sạch sành sanh còn manh áo đỏ .

Ngẫm thời trong cõi nhân sinh

10 điều xảy đến 9 điều không xuôi

Trăm mối khó nghĩ khó chiều

Trăm điều đau khổ khó lòng nói ra

Bạn bạn rồi lại tôi tôi

Anh em chí cốt, chị em cùng thuyền

Bước trên đường đạo đường đời

Nâng vui có đủ, lúc buồn mấy ai?

Thôi rằng nay đã tu rồi

Tìm về bản ngã, hàn lại bản tâm

Mong sao yên tính yên đồng

Đời này 10 thứ  cũng chỉ cần lấy 3

1 là trả nợ gia tiên

2 là trả nợ oan gia đồng lần

3 rằng tri kỷ đạo đời

Vậy là có đủ, chẳng còn thiết chi.

Nhất tâm tu đạo tu đồng

Ân trên có Thánh, ơn cao có thầy

Thiên hạ ngàn tỷ ai tày

Cũng chẳng ảnh hưởng khói hương ta phụng thờ

Việc đời chẳng còn sợ lo

Nhân duyên bạn đạo chẳng cầu số đông

Trăm nghìn kẻ ghét kẻ trông

Trăm danh vạn tiếng chỉ là thoáng qua

Kiếp trước kiếp sau thôi kiếp này

Nhân duyên cũng trọn, oan duyên cũng bù

Tu cho tâm an tính lành

Gia chung êm ấm,cháu con đề huề

Ban công thưởng lộc cũng mê

Nhưng mà phúc quả còn mê hơn nhiều